Nguồn gốc của thần thoại Ai Cập và sự kết thúc của danh sách các tên cổ
Thần thoại Ai Cập, là một trong những hệ thống thần thoại lâu đời nhất và phức tạp nhất trên thế giới, cho thấy suy nghĩ và trí tưởng tượng sâu sắc của con người về vũ trụ, sự sống, cái chết và các vị thần. Sự khởi đầu và kết thúc của nó, mặc dù được phân định rõ ràng theo thời gian, nhưng vẫn ảnh hưởng sâu sắc đến nhận thức của chúng ta về các nền văn minh cổ đại về tác động văn hóa và di sản. Bây giờ, hãy cùng khám phá nguồn gốc của thần thoại Ai Cập và chứng kiến sự phát triển của nó với hàng loạt cái tên cổ xưa.
1. Nguồn gốc
Nguồn gốc của thần thoại Ai Cập có thể bắt nguồn từ vùng Fayoum của Hạ Ai Cập khoảng 7.450 năm trước. Các vị thần Ai Cập ban đầu chủ yếu là thờ cúng và hiến tế cho các lực lượng tự nhiên như sông Nile và mặt trời. Người ta tin rằng lũ lụt của sông Nile là ý muốn của Chúa, vì vậy sự gia tăng của dòng sông trở thành nguồn sống và biểu tượng của lưu thông. Mặt khác, mặt trời là biểu tượng của sức sống, mọc lên từ phía đông và di chuyển qua bầu trời, mang lại sự sống cho trái đấtNgôi sao may mắn. Những hiện tượng tự nhiên này đã dẫn đến sự kính sợ và tôn thờ các thế lực chưa biết, dẫn đến niềm tin và huyền thoại về các vị thần.
II. Tên cổ và sự phát triển thần thoại
Với sự phát triển không ngừng của nền văn minh Ai Cập, hệ thống thần thoại dần được làm phong phú và cải thiện. Sự xuất hiện của hàng loạt tên cổ trở thành cột mốc quan trọng trong sự phát triển của thần thoại Ai Cập. Những cái tên này bao gồm:
1. Ra: Thần mặt trời được coi là trung tâm và người cai trị vũ trụ. Hình ảnh của ông thường được miêu tả như một hình người với đầu của một con đại bàng hoặc đầu của một con sư tử. Sự hiện diện của thần Ra tượng trưng cho ánh sáng và trật tự.
2Mắt Bão. Osiris: Người cai trị cái chết và thế giới ngầmTruyền Thuyết Về Shangri-La:… Huyền thoại của ông là một đại diện sống động của chu kỳ phục sinh và cái chết. Đồng thời, ông cũng là người bảo vệ nông nghiệp, đảm bảo thu hoạch ngũ cốc tốt.
3. Isis: Được coi là vị thần của phép thuật, gia đình, tình yêu và khả năng sinh sản. Sự hiện diện của cô là hiện thân của sức mạnh và trí tuệ của phụ nữ. Trong thần thoại, cô là biểu tượng của sức sống và khả năng sinh sản. Đồng thời, cô cũng đóng một vai trò quan trọng trong thế giới ngầm. Cô thường được miêu tả là một nữ thần với cơ thể của một con sư tử. Do đó, câu chuyện về các vị thần và nữ thần như “Harpocrates”, anh hùng trẻ tuổi được sinh ra từ cuộc đối đầu với “Serqoth”, cũng cung cấp một khuôn khổ tâm linh cho người Ai Cập cổ đại biết và hiểu thế giới. Những huyền thoại và truyền thuyết như “Sự trả thù của Osiris” và “Phép màu của Isis và Horus” thể hiện sự rực rỡ của bản chất con người và trật tự của vũ trụ, và đã có tác động sâu sắc đến cuộc sống hàng ngày của xã hội. Trong biểu hiện nghệ thuật, những huyền thoại này cũng được mô tả trên các tác phẩm điêu khắc và tranh tường khác nhau để thể hiện sự thờ phượng của các vị thần và khao khát một cuộc sống tốt đẹp hơn. Đằng sau mỗi cái tên là một câu chuyện và lịch sử bí ẩn và phong phú phản ánh tâm linh của xã hội Ai Cập cổ đại và tín ngưỡng tôn giáo của người dân. Ví dụ, Horus trở thành biểu tượng của các vị thần và cũng là một phần của nhiều bùa hộ mệnh. Vị thần “Duarte” được giao tất cả những nguy hiểm trong đêm, đặc biệt là nhiệm vụ đặc biệt của những con quái vật dưới lòng đất, ác thần hay các vị thần thù địch. Điều này phản ánh nỗi sợ hãi của người Ai Cập cổ đại về những điều chưa biết và mong muốn tìm kiếm sự an toàn thông qua tôn giáo và nghi lễ. Trong những hệ thống thần thoại phức tạp này, có vô số câu chuyện phong phú và ý nghĩa lịch sử đang chờ được khám phá và hiểu. Những cái tên này không chỉ đại diện cho các vị thần hay nhân vật trong thần thoại Ai Cập cổ đại, chúng còn là sự phản ánh và hiểu biết sâu sắc về văn hóa và đời sống xã hội Ai Cập cổ đại. 3. Dấu hiệu của sự kết thúcMặc dù thần thoại Ai Cập không có thời gian kết thúc nhất định, bởi vì khi lịch sử tiến triển, các hình thức đức tin và thờ phượng mới tiếp tục xuất hiện, chúng ta có thể xem xét rằng khi Kitô giáo du nhập vào Ai Cập và dần trở thành tôn giáo thống trị vào thế kỷ thứ nhất trước Công nguyên, thần thoại Ai Cập ban đầu dần bị gạt ra ngoài lề và dần mất đi sự thống trị trong đời sống xã hội, vì vậy chúng ta có thể coi thời kỳ này là sự kết thúc của sự phát triển của thần thoại Ai Cập. Kết luận: Là một trong những hệ thống thần thoại lâu đời nhất trên thế giới, thần thoại Ai Cập đã có tác động sâu sắc đến các thế hệ tương lai, nó không chỉ là tín ngưỡng tôn giáo, mà còn là biểu tượng văn hóa và trí tuệ, nó chứa đựng sự hiểu biết và trí tưởng tượng sâu sắc của con người về vũ trụ, sự sống, cái chết và các vị thần, mặc dù đã rút khỏi giai đoạn lịch sử, di sản của nó vẫn đóng một vai trò quan trọng trong việc nghiên cứu và hiểu biết của chúng ta về các nền văn minh cổ đại, chúng ta hãy tiếp tục khám phá và nghiên cứu chủ đề đầy bí ẩn và quyến rũ này để hiểu rõ hơn về lịch sử và văn hóa loài người